Ngu Yên nhìn đồng tử đó, nàng ngẩn người. Chỉ thấy mũi miệng của đồng tử dùng vải che lại, trông có vẻ rất chuyên nghiệp. Đằng Huệ nói: “Bọn ta không phải đến đưa cơm, mà là đưa thuốc đến. Không biết con gái của Tưởng Huyền là A La đang ở đâu. Bọn ta muốn đi xem thử.” Đồng tử nghe thấy, càng trừng mắt dữ dội hơn: “Đưa thuốc? Bệnh nhân tự có Trần thần y cứu chữa. Ai cũng không đucợ tự ý vào trong miếu, mau ra ngoài!” Đằng Huệ cũng trừng mắt: “Đồng tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.