Lúc sắp đến mười hai giờ, Tiêu Hoàn mặc sẵn đồ lặn, nhấc túi du lịch lên và xuống nước. Ngu Yên ngồi xổm bên bờ hồ, cúi đầu xuống, cuối cùng hôn lên môi hắn. “Đi đến bên đó, anh phải cẩn thận hơn nhé.” Ngu Yên dặn dò hắn: “Nhất là cái người Thọ Dương Hầu gì đó, trông chừng ông ta nhiều vào.” Tiêu Hoàn biết nàng lại lo lắng vớ vẩn, cũng không cãi lại. Hắn mỉm cười: “Biết rồi.” Ngu Yên đeo kính lặn lên cho hắn, lại đeo thêm mặt nạ oxy. Không lâu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.