Khi Bích Diên và Vệ Lăng nhìn thấy Ngu Yên, họ đều sững sờ mà không khỏi bật cười. “Cái gì trên mặt tỷ tỷ vậy?” Bích Diên hỏi. Ngu Yên đưa tay lên sờ mặt nhưng cũng không sờ được gì. Tiêu Hoàn bất lực nói: “Để ta.” Nói xong, hắn đỡ vai Ngu Yên, xoay người nàng về phía mình và đưa tay lên. Ngón tay ấm áp của hắn hắn chạm chạm vào má Ngu Yên, trong chốc lát liền lấy ra một mảnh giấy nhỏ còn sót lại. “Đi ăn cơm đi.” Tiêu Hoàn nói rồi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.