Không ngờ trên màn hình đổi qua mấy kênh, gương mặt của Ngu Yên lại đột nhiên hiện lên. Nàng đang khóc trong ti vi, nước mắt tuôn trào nói với một người đàn ông: “Anh nhất định phải tin em, em thật sự bị oan…” -----“… Một tội nhân như thiếp, vốn dĩ chẳng có hi vọng gì, có thể được Điện hạ che chở, lại được nuôi dưỡng cơm no áo ấm, còn có trông mong gì hơn…” Nhìn Ngu Yên trong ti vi, Tiêu Hòa chợt nhớ đến bộ dạng nàng vừa khóc lóc vừa nói chuyện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.