Mặc dù ly rượu đó cũng không đầy, nhưng Ngu Yên uống vào, vẫn có chút say. Sau khi ăn xong, Tiêu Hoàn thấy ánh mắt nàng mơ màng, có chút bất lực, bảo nàng đi trên sô pha, tự mình dọn dẹp đồ. Lúc Ngu Yên không cần động tay động chân thì nàng luôn vô cùng nghe lời, nghiêng người dựa vào gối ôm, nhìn Tiêu Hoàn bận rộn. Thân hình hắn cao to, tấm lưng đẹp và rộng lớn, khi nhìn hắn làm việc, sẽ luôn có một loại cảm giác cảnh đẹp ý vui. “Tiêu Hoàn”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.