Ăn hết một bát cơm, Ngu Yên hỏi: “Muốn ăn nữa không?” Tiêu Hoàn lắc đầu. Nàng lại cầm tới một cốc, cho hắn uống chút nước, sau đó dọn dẹp bát đĩa. Tiêu Hoàn nằm trên giường, nhìn thấy bóng dáng cô cứ đi qua rồi lại đi lại, trong lòng cảm thấy thoải mái đến kỳ lạ. “Ta phải nằm ở bệnh viện tới bao giờ?” Tiêu Hoàn không chịu được, hỏi Ngu Yên. Ngu Yên khó hiểu: “Anh muốn rời đi như vậy sao?” Tiêu Hoàn nói: “Ta đã đỡ nhiều rồi, miệng vết thương cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.