“Ồ?” Vương Hi nói: “Con đường gì?” Đằng Huệ nói: “Lượng hàng này của Vương công tử bày bán trong tiệm của ta. Ta đảm bảo Vương công tử thu lợi ba phần, thế nào?” Vương Hi nhìn Đằng Huệ, hơi kinh ngạc, chốc sau cũng cười lạnh. “Tại hạ bàn chuyện hợp tác với nữ quân, nữ quân ngược lại chuyển sang có mưu đồ với tại hạ.” Hắn nói: “Nữ quân quả nhiên danh bất hư truyền.” Đằng Huệ không cảm thấy đó là ngang ngược: “Ta không mượn danh nghĩa hợp tác để đòi Vương công tử...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.