Chuyện lúc nãy, Tiêu Hoàn cũng không tính để Ngu Yên biết. Nàng là người luôn lo nghĩ, nếu nói cho nàng biết nói không chừng lại biết cái này không bỏ xuống được cái kia không bỏ xuống được, mấy ngày nữa lại không chịu về nhà. “Đến chỗ Thiếu Quân.” Vẻ mặt Tiêu Hoàn không thay đổi nói: “Sau khi hắn say vô cùng không an phận, không phải lôi kéo ta nói chuyện còn muốn đi cưỡi ngựa, ta mất một phen công phu mới thoát khỏi.” Ngu Yên nghe thấy lời này, đã hiểu. Chuyện của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.