“Ý nghĩ của đàn bà.” Viên Quảng nói: “ Quảng Lăng Vương là người thế nào, thuở nhỏ hưởng hết vinh hoa, nhận hết truy phủng, cái gì chưa từng thấy qua. Nếu như dễ dàng bị mê hoặc như vậy, sao có thể lại đứng vững ở Sóc Phương trong vòng bảy năm, gây dựng ra sự nghiệp to lớn như vậy?” Kỷ thị kinh ngạc nhìn hắn. “Quân hầu sao vậy?” Nàng nói: “Lại nói tốt cho Quảng Lăng Vương.” Viên Quảng cười lạnh: “Cũng chỉ là muốn thông báo ngươi, Quảng Lăng Vương không phải hạng người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.