Tiêu Hoàn một tay giữ lấy nàng, khẽ nói: “Nắm lấy”. Nói xong, hắn dùng tay còn lại nắm vào tay vịn. Xung quanh đã không còn chỗ để Ngu Yên vịn, nàng chỉ có thể nghe theo lời Tiêu Hoàn và nắm lấy tay hắn ta. Hai người đứng rất gần, mặt đối mặt, gần như dính chặt lấy nhau. Chỉ có lúc như vậy, Ngu Yên mới nhận rằng dáng người của Tiêu Hoàn thật sự cao hơn nàng rất nhiều, khi nhìn lên nàng chỉ có thể nhìn thấy cổ của hắn. Chiếc khăn quàng cổ lủng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.