Tiêu Hoàn ngẩn ra, đã hiểu rõ. Lúc đầu nàng thoải mái thừa nhận hắn nói có lý, hóa ra là vì có thể hùng hồn biểu thị bản thân nàng cũng làm không sai. Đồng thời, còn đánh ngược một đòn, kéo thúc phụ của nàng vào. Ngụy biện thế này, hắn thật sự là không thể nào ngờ tới. Nhưng Tiêu Hoàn không phản bác. Hắn nhìn nàng, ánh mắt sâu hút, qua một lát thì nói: “Vì ta mà làm lỡ nhiều thứ như thế, cô cảm thấy đáng sao?” “Có gì mà không đáng.” Ngu Yên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.