Cái người này càng ngày càng không biết xấu hổ mà. Ngu Yên nghĩ trong lòng, nàng nói: “Là chàng nói muốn em biểu hiện, chứ đâu phải em nói.” “Nhưng nàng cũng chưa từng nói là không biểu hiện.” Tiêu Hoàn nói. Giọng nói của hắn trầm thấp, tựa như hắn không hề chấp nhất. Nhưng Ngu Yên biết là không phải như thế. Hô hấp của Tiêu Hoàn có hơi nặng nề, chống lên lồng ngực, Ngu Yên có thể nghe thấy nhịp tim có lực đập bên trong đó. Còn đôi mắt hắn nhìn nàng chăm chú,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.