Dứt lời, Ngu Yên không nghe phân bua cầm bình rượu qua rót đầy vào ly của mình. Tiêu Hoàn thấy nàng cố chấp như thế, chỉ đành để tùy nàng. Rượu vào miệng, ngon bất ngờ, nhưng mà mùi vị đó cũng quả thật rất nồng. Nàng uống hai ngụm, nhíu mày lại, hỏi Tiêu Hoàn: “Rượu nồng như thế, chàng uống hết ly này đến ly khác, sao lại không say?” Tiêu Hoàn cũng cầm bình rượu lên, rót rượu vào ly của mình, nói: “Lúc ở Sóc Phương uống quen rồi, tất nhiên sẽ không say.” Ngu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.