Tiêu Hoàn nhìn bóng dáng của Ngu Yên, không nói gì. Tình hình lúc đó, hắn vẫn nhớ được một ít. Ngu Yên dìu hắn vào trong nhà, cởi y phục ướt sũng của hắn ra, bọc thảm lại. Sau đó, nàng lái xe, đưa hắn ra ngoài. Trên đường, Tiêu Hoàn chỉ cảm thấy ý thức càng ngày càng mơ hồ, chỉ lờ mờ biết bản thân bị người ta nhấc xuống xe, xung quanh ầm ĩ huyên náo, ánh sáng đan xen, Sau đó thì không còn nhớ được gì nữa. Hắn nhất thời không biết nói gì,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.