Lời nói của hoàng đế như một tiếng sấm. Ngu Yên nhìn ông đầy hoài nghi. “Loại thế giới đó, đối với người thường mà nói, là báu vật.” Hoàng đế nhìn chằm chằm Tiêu Hoàn, “Nhưng đặc thù nhất không phải đồ vật, mà là lòng người. Con thân là bề trên, con nên suy nghĩ nhiều hơn mới đúng. Ở đó có thứ mà con mê muội, và đó cũng là đường rút lui của con. Nếu không cắt đứt con đường này, ta làm sao có thể yên tâm giao cả thiên hạ cho con? " Căn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.