Tối đêm hôm đó, Khoái đầu lĩnh ra ngoài một chuyến. Trước lúc đó, Đằng Huệ lấy ra ba viên ngọc cẩm thạch đưa hắn. Sau đó nghĩ ngợi một hồi lại đưa hắn thêm hai viên. “Loại vật phẩm này cho dù tình hình hiện tại bất ổn cũng có thể bán ra được không ít tiền. Tương lai thiên hạ thái bình, giá trị lại càng không thể đoán trước.” Đằng Huệ nói: “Ta có thể bỏ ra nhiều như thế này.” Khoái đầu lĩnh nhìn những viên đá quý, vẻ mặt rất kinh ngạc. “Phu nhân có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.