“Anh cười cái gì?” Ngu Yên chợt nói. Tiêu Hoàn ngước mắt lên, thấy nàng nhìn hắn, có vẻ rất bất mãn. “Ta không cười cô.” Tiêu Hoàn thản nhiên nói. Ngu Yên “xì” một tiếng, dường như không tin, tiếp tục dựa đầu vào gối sô pha. “Đến lượt anh.” Nàng nói. “Đến lượt ta cái gì?” Tiêu Hoàn hỏi. Ngu Yên uống một ngụm rượu, nhìn hắn, chớp chớp mắt: “Chúng ta đã nói là không dò hỏi lẫn nhau, bây giờ tôi đã nói về chuyện của tôi thì đương nhiên anh cũng phải nói về chuyện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.