Y phục của hai người vứt lộn xộn trên đất. Ngu Yên mặc đồ trang điểm phiền phức hơn Tiêu Hoàn, hắn đã thu dọn ổn thoàn, nhưng Ngu Yên thì vẫn đang loay hoay với cái đai lưng phiền phức. Tiêu Hoàn đi qua, đón lấy sợi dây lụa trong tay nàng, không lâu sau đã thắt xong một nút thắt rất đẹp. Sau đó, hắn lại cầm lược lên, nói: “Ngồi xuống, ta chải tóc cho nàng.” Kỹ thuật chải tóc của hắn chỉ giới hạn trong việc đối phó với tóc của chính hắn, mỗi lần chải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.