Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1094

Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, cô đi xuống lầu, tâm mắt của cô ngay lập tức bị choáng váng bởi không gian toàn là màu đỏ phía trước mắt, Thím Lý đang đứng trên chiếc ghế dài, chăm chú dán lên chữ “Hỷ” thật lớn ở trên cửa sổ kính, chú Lý đang ngồi xổm bên cửa sổ ôm một ống bơm hơi và chọn bóng bay, bánh bao nhỏ ngồi xếp bằng trên thảm, má phồng lên, năng nổ giúp chú thối bóng bay.

“Cô Ngọc Anh, cô dậy rồi hả?”

‘Thím Lý nghe thấy tiếng bước chân, quay đầu nhìn thấy cô nói: “Cô mau tới giúp tôi xem, cô thấy tôi chọn chỗ dán chữ “Hỷ” này trông có vẻ như không đẹp lắm nhỉ?”

Ngày mai là ngày tổ chức hôn lễ, phòng tân hôn cũng cần phải thu xếp thật tốt, nhưng nói chung, đợi đến buổi tối rồi từ từ trang trí cũng không muộn, cũng không cần lo sớm như vậy.

Ngay từ lúc bánh bao nhỏ được sinh ra, chú Lý và thím Lý đã được thuê về chăm sóc và làm việc ở căn biệt thự này, tuy Lam Ngọc Anh không sống ở đây lâu nhưng mối quan hệ giữa cô với bọn họ tương đối thân thiết. Ngay lúc này trên khuôn mặt giản dị của hai người họ đều tràn đây niềm vui, giống như người được gả đi chính là con gái của bọn họt Lam Ngọc Anh ngượng ngùng cười cười, trong lòng vô cùng ấm áp, nói: “Không đâu, vị trí dán rất đẹp!”

“Được rồi!” Thim Lý nói xong đem băng ghế bên cạnh dọn đi, nói: “Bữa sáng tôi để trong nồi hâm nóng, bây giờ tôi mang ra cho cô, nhân tiện dán thêm chữ.

“Hỷ” ở trong bếp luôn!”

Bánh bao nhỏ ném quả bóng bay đang cầm trên tay đi, miệng hét lên: “Cục.

cưng cũng cũng giúp thím”, đồng thời lắc lư đôi chân ngắn của mình đế chạy theo, Bởi vì hôn lễ sắp đến, không đợi bà chủ như cô mở miệng, lãnh đạo trong công ty đã chủ động cho cô nghỉ phép, còn đặc biệt bày tỏ, nếu muốn nghỉ thai sản luôn trong lần này thì cũng không thành vấn đề. Nhưng về phía Hoàng Trường Minh thì trái ngược lại. Anh nằm trong tay quyền điều hành hoạt động của Tập đoàn Hoàng Oanh, ngay cả ngày cuối cùng trước hôn lễ, anh vẫn bận rộn như vậy, Trong khi cô đang ăn bữa sáng, chú Lý, thím Lý và bánh bao nhỏ lại quay cưỡng trang trí từ tầng trên tới tầng dưới rồi toàn bộ biệt thự.

Lam Ngọc Anh uống đến ngụm sữa cuối cùng, vừa mới đứng dậy thì từ hành lang truyền đến một giọng nữ lớn: “Ngọc Anh, tớ trở lại làm phù dâu của cậu đây!”

‘Vừa nghe thấy tiếng nói, cô mừng rỡ bước ra tiếp đón: “Phương Vũ?”

Người vừa tới chính là Trịnh Phương Vũ đã trở về nước Anh một tháng trước, trong khoảng thời gian ngắn không gặp, quả thật có không ít nhớ nhung.

Cô ấy mặc một chiếc váy nhỏ màu hồng, nhìn rất thục nữ, trên mặt cũng không có trang điểm. Nhưng nói chung sắc mặt và làn da vô cùng Hồng hào khỏe khoán Không chỉ có Trịnh Phương Vũ đi vào, còn có một người khác đi theo, nụ cười bên môi Lam Ngọc Anh càng sâu hơn: “Văn Nam?”

Nói là đi theo, nhưng thật ra là đang tay trong tay cùng Trịnh Phương Vũ đi tới Thấy cô nhìn mình cười như vậy, Lê Văn Nam có chút ngượng ngùng, trên khuôn mặt tuấn tú đã đỏ ửng lên từ lúc nào, xấu hổ ho khan một tiếng: “Hai người nói chuyện trước đi, em lên lâu gặp Đậu Đậu một chút!

Chỉ còn hai người họ ở dưới lầu, hai người vừa là bạn thân lại là chị em họ, hai người ngồi trên ghế sofa trong phòng khách nói chuyện tán gẫu.

Trịnh Phương Vũ vươn hai tay ôm lấy cô, cười to nói: “Ngọc Anh, chúc mừng cậu trở thành cô dâu!”

“Cùng vui, cùng vui!” Lam Ngọc Anh nói đây ẩn ý.

Nghe được ý tứ trong lời nói của cô, đến lượt vẻ mặt của Trịnh Phương Vũ ngượng ngùng đỏ ửng lên giống như của Lê Văn Nam lúc vừa vào cửa, nhưng nói cho cùng, cô ấy không phải mẫu người ngượng ngùng, nhanh chóng hất cảm lên nói: “Ngọc Anh, may mản mà có cậu! Nếu không phải cậu đố thêm dâu vào lửa, khiến anh ấy nổi cơn ghen, anh ấy sẽ không bao giờ đến nước Anh để tìm tớ mất!

“Mau nói cho tớ biết, sao hai người lại ở bên nhau rồi?”

“Thực ra cũng chẳng có gì đâu, chỉ là sau khi đi sang Anh, anh ấy nhất quyết muốn thuyết phục tớ đừng tìm chồng người nước ngoài. Sau đấy tớ dùng chính cách để đối phó với chị Tuyết Trinh để đối phó với anh ấy, cho anh ấy biết thế nào là gậy ông đập lưng ông, tớ chính là cố ý làm cho anh ấy nhìn!” Trịnh Phương Vũ cười trộm: “Ở ngay quán café dưới khách sạn mà anh ấy ở, tớ đã đi xem mắt với một ông chú người London. Đối phương còn dẫn theo con của vợ trước đi cùng, sau khi bị anh ấy nhìn thấy, anh ấy đã muốn dân tớ rời đi, nhưng tớ không chịu, còn mỉa mai anh ấy chuyện đó đâu liên quan gì đến anh ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK