Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1284

Trương Tiểu Du nghe đến đây rốt cuộc cũng hiểu ra được, chả trách trong nhà lại biến thành như vậy.

Chú út vì tốt bụng mà hóa làm chuyện xấu, cũng là tính cách quá thật thà đơn giản dễ dàng tin tưởng người khác, tuy nói người lấy hết tiền trốn đi không phải là dượng, nhưng nhiều người như vậy đều vi tin tưởng dượng mà bỏ tiền ra, bây giờ xảy ra chuyện tự nhiên chỉ có thế tìm tới dượng mà thôi, nhà bọn họ tiết kiệm được từng đó tiền cũng không dễ dàng gì Trương Tiểu Du đỡ cô út ngồi xuống, nhíu mày hỏi: “Cô ơi, tổng cộng bao nhiêu tiền vậy ạ?”

“Ước chừng khoảng hơn ba tỷ tưỡi!” Khi nói ra số tiền, khóe miệng cô út đều run lên.

“Cái gì, hơn hơn ba tỷ rưỡi ạf” Trương Tiểu Du mở to hai mắt.

‘Vốn chỉ cho răng hơn một tỷ gì đó mà thôi, không nghĩ tới lại nhiều như vậy!

Có lẽ đối với người có tiền mà nói số tiền đó cũng không là cái gì, nhưng đối với gì dượng sống trong thị trấn này mà nói, đó là một khoản tiền vô cùng lớn. Với tiền lương hạn chế của hai người, nghe chừng có cố gắng cả đời cũng không có khả nãng tích góp được.

Cô út nắm tay cô ấy, áy náy nhìn cô nói: “Cá Nhỏ, cô biết công việc của cháu cũng không dễ dàng gì, kiếm được cũng không nhiều, nhưng nếu không phải thật sự không còn cách nào khác, cũng sẽ không gọi điện thoại cho cháu quay về như này! Trong nhà có thế gom góp tiền được thì gì đều đã gom hết cả rồi, cũng vay mượn từ những người thân họ hàng nữa, nhưng họ lại càng không có khả năng cho vay tiền, cháu thử liên hệ đồng nghiệp bạn bè của cháu xem, có thế vay mượn từ họ không, càng nhiều càng tốt”

“Dạ, cháu sẽ cố gắng nghĩ biện pháp!” Trương Tiểu Du nắm chặt lấy tay di, cần môi nói: “Cô út, mọi người đừng nóng vội, người một nhà chúng ta đồng lòng cùng nhau thì sẽ có cách giải quyết thôi ạI”

Bóng tối sâu hơn bên ngoài cửa sổ và ngôi nhà được bao phủ bởi một không khí nặng nề.

‘Đồ đạc trong nhà lộn xôn ngổn ngang, Trương Tiếu Du cùng cô dọn dẹp gần nửa đêm mới xong, rồi cô ấy tự mình trở về phòng nằm xuống, không còn tâm trí tắm rửa, cũng chỉ đơn giản là rửa mặt cho xong, Trở người mấy lượt, cho dù là cơn bưồn ngủ có kéo đến thỉ căn bản là cô ấy cũng không ngủ được.

Kỳ thật lúc đó cô chỉ là trấn an cô chú thôi, chứ bản thân cô thì làm sao có biện pháp gì được!

Trước khi chia tay Ngô Huỳnh Đông, tất cả số tiền cô ấy tiết kiệm được đều đưa cả cho anh ta rồi. Tháng trước vừa được chuyển lên làm chính thức, nhưng nơi như đài truyền hình tiền lương căn bản không cao, bây giờ số dư trong thẻ của cô ấy lại còn rất ít.

‘Vê phần bạn bè tốt bên cạnh, thì bạn thân Lam Ngọc Anh đã chia tay lần thứ hai với Hoàng Trường Minh rồi, hơn nữa lần chia tay này khác với lần trước, hai người đó có vẻ như không còn gì để có thể níu kéo rồi, Ngọc Anh đã có ý định rời khỏi Sài Gòn, trong tình cảnh này cô ấy làm sao có thể mở miệng được chứ.

‘Vê phần đồng nghiệp Tô Yến càng không có khả năng, còn có một đứa con gái nhỏ bị bệnh bạch cầu đang nảm viện, hơn nữa gần đây còn bị kiện tụng về quyền nuôi dưỡng làm cho đau đầu, còn lại chỉ có một người bạn thân khác là Lý Lan Hoa nhưng lại thường xuyên ở nước ngoài đều là nơi xa xôi, chủ yếu khó mà liên lạc được, huống chỉ, nước xa khó mà cứu được lửa gần.

Trương Tiểu Du không thể không thở dài Chu Thị Linh nằm ở một bên cũng không ngủ được, do dự mở miệng: “Chị, nếu không chị hỏi anh rể một chút được không “

Trần Phong Sinh.

Trương Tiểu Du nhếch khóe miệng, ‘Vừa mới nghĩ tới nhiều khả năng như vậy trong đầu, đều bị phủ quyết từng người một, kỳ thật cô ấy cũng đã nghĩ đến anh ta rồi, chợt đột nhiên phát hiện ra, không biết từ khi nào, cô ấy theo bản năng nghĩ đến người duy nhất có thể dựa vào chỉ có một mình anh ta mà thôi Nhưng cô ấy cũng có chút khó mở lời, dù sao cũng là vấn đề liên quan đến tiền bạc, huống chỉ hai người chỉ là hôn nhân thỏa thuận, như vậy đế cho anh ta vô điều kiện lấy ra một khoản tiền lớn như vậy, dường như có chút quá đáng, Do dự hồi lâu, cô ấy lấy điện thoại di động ra từ dưới gối.

Sau khi điện thoại đổ chuông, Trương Tiểu Du xấu hổ lên tiếng: “Này, ầm Thú..”

“Cô đang cần tìm ai?”

Tiếng nói vâng lên không phải là giọng nam trầm thấp đó, mà lại là giọng của một người phụ nữ.

Trương Tiểu Du ngẩn ra, nhìn màn hình điện thoại di động, số điện thoại hiển thị ở trên không sai, cô mím môi: “Tôi tìm Trần Phong Sinh!”

Phía bên kia đầu dây, người phụ nữ tỏ ra hiểu ý: “Anh ấy đang tầm, cô là ai, có chuyện gì sao, nếu cần tôi có thể giúp cô thông báo!”

Cổ họng nhất thời căng cứng, Trương Tiểu Du nghĩ đến hình ảnh buổi chiều nhìn thấy ở cửa bệnh viện, cô ấy gần như có thể chắc chân giọng người phụ nữ: này chính là của người cùng anh ta ngồi xe rời đi, giống như trốn tránh bệnh dịch, cô ấy nhanh chóng cúp điện thoại di động Lập tức tắt máy rồi nhét dưới gối, nhầm mắt lại như cố ép bản thân ngủ  quên đi “Chị, anh rể mặc kệ sao?” Chu Thị Linh ở bên cạnh khẩn trương hỏi thăm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK