Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2135

“Anh Tuấn Kiệt, có chuyện gì vậy?”

Lý Lan Hoa thấy dáng vẻ thoải mái của đối phương, nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Tiêu Tuấn Kiệt gãi đầu, hình tượng nghiêm nghị hoàn toàn bay biến, ngược lại lộ ra vẻ ngại ngùng.

“Hôm nay sau khi kết thúc buổi tập huấn, buổi tối cũng không cần tập hợp, anh muốn hỏi em liệu có bận việc gì bên ngoài hay không? Nếu như không bận, anh hiện tại đang có hai tấm vé xem kịch sớm đã đặt trước, nghe nói đây là bộ kịch rất được phái nữ ưa chuộng. Em đi xem với anh, được chứ?”

Tuy rằng lần này Trần Văn Sáng xuất hiện với tư cách là tổng huấn luyện viên khiến Tiêu Tuấn Kiệt cảm nhận được loại áp lực cực kì lớn nhưng nếu như không vượt qua áp lực làm sao có động lực. Muốn lấy lòng con gái nhà người ta thì nhất định phải cố gắng hết sức, nắm chắc cơ hội, dũng cảm tiến lên!

Lý Lan Hoa vừa nghe buổi tối không cần phải đến sân vận động, tâm tư ngay lập tức đặt toàn bộ lên người Trần Văn Sáng, những lời về sau mà Tiêu Tuấn Kiệt nói đều trở nên mơ hồ. Không cần tập hợp, vậy thì cô có thể ra ngoài hẹn hò với anh rồi?

Gương mặt cô khi nghĩ đến loại chuyện này liền hiện lên sự vui vẻ, khiến biểu cảm trở nên sinh động hơn rất nhiều. Hồi trước ở khu vực thiên tai, hiện tại lại ở trường học, phần lớn thời gian dành cho việc luyện tập. Hai người vân chưa có được một buổi hẹn hò đúng nghĩa như những cặp đôi bình thường khác…

Trong đầu Lý Lan Hoa bấy giờ đã bắt đầu thu xếp xem nên chuẩn bị gì cho cuộc hẹn hò vào buổi tối nay. Nhìn đôi mắt Tiêu Tuấn Kiệt nhìn mình chằm chăm, tràn ngập sự mong đợi cô mới giật mình, vội vàng hỏi lại.

“Anh Tuấn Kiệt, ừm…hồi nấy anh vừa nói gì thế?”

“À…anh hỏi em có muốn cùng đi xem phim với anh không ấy mà?”

“Ngại quá, hôm nay…Em sợ mình không có thời gian!”

Nét ửng đỏ trên gò má Tiêu Tuấn Kiệt vấn chưa hề phai đi chút nào. Lý Lan Hoa thấy vậy, khéo léo từ chối. Tiêu Tuấn Kiệt nghe xong, tuy rằng trong lòng cảm thấy mất mát nhưng vẫn cố găng khống chế cảm xúc, sợ cô khó xử, vội vàng lắc đầu.

“Không sao đâu. Lần sau có thời gian thì đi!”

“Anh Tuấn Kiệt, vậy giờ em đi ăn đây ạP Lý Lan Hoa mỉm cười. Tiêu Tuấn Kiệt vốn thất vọng nhưng khi nhìn thấy nụ cười tươi tắn của cô, gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu, tinh thần liền trở nên phấn chấn.

“Ừm, đi đi! Buổi chiều còn có tập huấn, em ăn nhiều một chút!”

Lý Lan Hoa gật đầu, sau đó chạy nhanh như sóc. Cô lơ đãng quay đầu, liền phát hiện Tiêu Tuấn Kiệt vân chăm chú dõi theo mình, trong lòng thoáng cảm thấy khác thường. Ừm, có phải mình hơi tuyệt tình rồi không? Nhưng không nên để tâm nhiều như vậy, ai bảo Trần Văn Sáng mới là người đàn ông đẹp đế và hoàn hảo nhất trong lòng cô kia chứ.

Chuyện sau khi toàn đội giải tán, Tiêu Tuấn Kiệt gọi Lý Lan Hoa ra ngoài nói chuyện riêng, Trân Văn Sáng đương nhiên biết rất rõ. Vậy nên thời điểm gặp cô, chuyện đầu tiên anh đề cập đến chính là vấn đề này.

Lý Lan Hoa ngồi xếp bằng, dáng vẻ vô cùng lười biếng. Hai người muốn dùng bữa cùng nhau, vì lẽ đó không xuất hiện ở nhà ăn mà lại đem cơm đến sau lưng ký túc xá dành cho giáo viên.

Ngoại trừ lúc phải đi ngủ, Lý Lan Hoa chỉ hận không thể dính chặt vào người Trần Văn Sáng suốt cả ngày. Cô nghe anh hỏi liền trả lời ngay lập tức.

“Buổi tối nay không có lịch trình tập hợp như mọi khi, anh Tuấn Kiệt hỏi em liệu có bận gì không, vì ảnh đặt hai vé xem kịch. Nhưng em đã từ chối rồi, bởi vì em muốn dành thời gian hẹn hò với cậu nhỏ đó!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK