Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1964

Con ngươi đen và mí mắt sâu so với người phương Đông bình thường còn sâu sắc hơn, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị. Bởi vì bộ quân phục trên người, anh mang theo cỗ khí thế cực kỳ mạnh mẽ, toát lên sự chính trực.

Lúc im lặng không nói, ánh mắt anh dường như có thể doạ đứa bé bốn, năm tuổi bật khóc.

Trần Văn Sáng?

Lý Lan Hoa nhìn thấy người tới thì liền trở nên ngây ngốc.

Vừa nghe giáo viên nói muốn tìm phụ huynh, trong lòng cô rối loạn, luôn cảm thấy giáo viên ở trường thật sự là không có chuyện gì mà cũng phải tìm phụ huynh. Chuyện này cô tuyệt đối không thoả hiệp một cách dễ dàng, đương nhiên cũng sẽ không đáp ứng, không ngờ tới anh lại đột nhiên xuất hiện Ở đây không chỉ mình cô sững sờ, hai vị giáo viên và Chu Kỳ Kỳ ởi trong văn phòng đều bị khí thế của Trần Văn Sáng áp chế. Toàn bộ căn phòng giống như bởi vì anh đến mà bị bao phủ bởi một tầng khí tức lạnh lẽo không giận mà tự uy.

Tuy rằng khí thế nghiêm túc thận trọng của anh cực kỳ mạnh, nhưng anh cũng thật sự rất tuấn tú.

Hai cô giáo đã có tuổi vậy mà cũng không tự chủ được ngây ngấn nhìn anh, chỉ có Chu Kỳ Kỳ sau khi bị đuôi mắt của Trần Văn Sáng đảo qua thì vô cớ sợ hãi trốn ở phía sau giáo viên chủ nhiệm của minh Lúc này hai cô mới phản ứng lại. Cô Triệu hẳng giọng một cái, giọng điệu cẩn thận: “Thật ngại quá, anh là Trần Văn Sáng đi thẳng tới trước mặt Lý Lan Hoa, trầm giọng nói: “Tôi là phụ huynh của em ấy”

Một chữ quý như vàng, nhưng nghĩa bóng là, không phải các người muốn tìm phụ huynh sao, tôi đã xuất hiện trước mặt các người đây.

“À,hoá ra anh là phụ huynh của Lý Lan Hoa?” Giáo viên chủ nhiệm đứng lên từ trên ghế, sắc mặt có chút nghiêm nghị Tuy rằng cô cũng không muốn hàm oan cho bất cứ ai, đặc biệt là học sinh trong lớp mình, nhưng nhìn thấy cô Triệu vênh váo đắc ý che chở cho.

Chu Kỳ Kỳ của lớp cô ta như vậy, cô Lý tự nhiên cũng có chút không vui, có điều sự thật đặt ở trước mắt.

Gian lận, quay cóp là do chính cô Lý bắt được, hơn nữa lại không có bất kỳ bãng chứng nào chứng minh là Chu Kỳ Kỳ làm. Với lại thành tích thỉ tuần trước của Lý Lan Hoa rất kém cỏi, ngay cả người chủ nhiệm là cô trong lòng cũng đã nghiêng về khả năng cô ấy gian lận, quay cóp rồi.

Giáo viên chủ nhiệm tiếp tục nói: “Vậy thì cũng đúng lúc, bây giờ có một tình huống thế này, hôm nay trong lúc chúng tôi tiến hành thi cử, bạn học Lý Lan Hoa có hành vi gian lận, bị tôi bắt được. Hiện tại chúng tôi sẽ tiến hành hình phạt đối với em ấy, hi vọng người làm phụ huynh như anh có thể giáo dục lại em ấy!”

Trần Văn Sáng nghe vậy, nhìn về phía cô: “Cháu gian lận, quay cóp sao?”

*Cháu không có!” Lý Lan Hoa lắc đầu Hầu kết Trần Văn Sáng trượt: “Ừ, chú tin tưởng cháu”

Trái tim Lý Lan Hoa chấn động Chú tin tưởng cháu…

Bốn chữ nhẹ như mây gió, giống như sợi bông rơi vào đầu quả tim cô, nhẹ nhàng, rồi lại có thứ gì đó giống như ngọn lửa, vô cùng sống động.

Lý Lan Hoa ngẩng đầu, chạm vào hai con ngươi đen bóng của anh, trong ánh sáng thâm thuý đó chứa sự tin tưởng đối với cô.

Trước đó khi anh còn chưa đến, bất luận cô giải thích thế nào, hai cô giáo trong văn phòng đều không tin tưởng cô, còn anh ngay cả quá trình cũng không hỏi tới, vậy mà cứ thế tin cô vô điều kiện.

Thậm chí cô có một ý nghĩ, cho dù toàn bộ thế giới này không có người nào tin cô thì cũng không sao cả, có anh tin là đủ rồi”!

Không chờ giáo viên chủ nhiệm mở miệng, cô giáo họ Triệu kia đã không nhịn được lên tiếng trước: ‘Vị phụ huynh này, hiện tại con cháu anh xuất hiện vấn đề, anh không thể mù quáng tin tưởng con bé nói cái gì thì là cái đó như vậy được. Chúng ta nên giáo dục con bé mới đúng, không thể để con bé đi sai đường, còn phải phạt cho nó ghỉ nhớ thật lâu!”

Trần Văn Sáng làm như không nghe thấy, chỉ thản nhiên ném ra một câu: “Chú dẫn cháu đến phòng hiệu trưởng”

Nói xong, anh đạp giày quân đội định đi ra khỏi văn phòng.

Lý Lan Hoa biết năng lực của anh, lời nói của anh rất có trọng lượng trước mặt hiệu trưởng. Từ chuyện bài đăng giấu tên lần trước anh có thể khiến cho hiệu trưởng tự mình làm sáng tỏ giúp cô ở trước mặt học sinh toàn trường là có thể thấy được, cô tin anh chỉ cần tuỳ tiện động một ngón tay út là cũng có thể xử lý tốt.

Nhưng mà lần này, cô không muốn anh vất vả nữa, tự cô sẽ giải quyết”!

Lúc chân anh nhấc lên, cô bắt lấy cánh tay anh: “Chờ đã…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK