Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1866

Trương Tiểu Du đưa tay chỉ chỉ: “Anh ấy ở trong nghe điện thoại!”

“Vậy anh vào gọi nó!” Trần Văn Sáng trầm giọng nói.

“Vâng…” Trương Tiểu Du gật đầu, theo bản năng nhìn người bên cạnh.

Từ sau khi Trần Văn Sáng xuất hiện, Lý Lan Hoa lập tức cúi đầu xuống, còn đưa tay kéo mũ xuống. Cô ấy đứng lên, cố ý đè thấp giọng nói: “Khụ, tớ ra ngoài trước nhét”

Trương Tiểu Du nuốt nước miếng, chậm rãi gật đầu: “Ừ, được…”

Sau đó, cô nhìn Lý Lan Hoa cúi đầu, gần như dán vào bên tường, lòng bàn chân giống như bôi dầu nhanh chóng biến mất khỏi hiện trường.

Ngay khoảnh khắc hai người lướt qua nhau, cổ tay cô ấy đột nhiên bị nắm lấy.

Khuôn mặt nghiêm túc của Trần Văn Sáng không có bất kỳ biến hóa nào, chỉ nheo đôi mắt dài hẹp lại: “Chạy đủ chưa?”

Trên mặt Lý Lan Hoa đột nhiên tràn đầy hoảng hốt, một lúc sau mới lắp ba lắp bắp nói: “Chú, chú… sao chú lại nhận ra tôi?”

“Lý Lan Hoa, dù em có hóa thành tro tôi cũng có thể nhận ra em” Trần Văn Sáng cười lạnh một tiếng, nghe sao cũng đều có vẻ như nghiến răng nghiến lợi Thật lợi hại.

Trương Tiểu Du suýt nữa muốn vỗ tay, quá trâu bò rồi!

Lúc này, Trần Phong Sinh ở trong đã gọi điện xong đi ra, nhìn thấy một màn bên ngoài, anh không khỏi nhếch mày lên.

Lực tay Trần Văn Sáng lại hơi tăng thêm, dễ dàng kéo được Lý Lan Hoa vào trong lòng mình, ánh mắt lập tức nhìn về phía Trương Tiểu Du: “Em dâu, mượn phòng nghỉ của em một chút!”

“… Vâng vâng!” Trương Tiểu Du chỉ có thể bán bạn bè để lấy lòng anh chồng.

Giờ lành tố chức hôn lễ đã đến, cô được Trần Phong Sinh dắt ra khỏi phòng nghỉ cô dâu.

Cánh cửa chậm rãi đóng lại, tâm mắt cuối cùng có thể nhìn thấy là Trân ‘Văn Sáng đang bế Lý Lan Hoa còn đang chống cự ném vào trên sô pha bên cạnh, sau đó thân hình cao lớn đè lên…

Khụ, quá trực tiếp rồi!

Dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, Trần Phong Sinh và Trương Tiểu Du đi đến ngoài phòng tổ chức hôn lễ đợi.

Theo tiếng đàn dương cầm lãng mạn vang lên bên trong, Trương Tiểu Du cảm giác lòng bàn tay mình hơi ra mồ hôi.

Rất nhanh, hai người chuẩn bị bước lên thảm đỏ. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hít sâu hai cái liền, Trương Tiểu Du vẫn cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra khỏi cổ họng. Không biết vào thời khắc này có phải cô dâu nào cũng đều hồi hộp như vậy không. Trương Tiểu Du liếm liếm đôi môi khô của mình, nghiêng đầu nhìn người bên cạnh.

“Cầm thú, làm sao đây, em có hơi căng thẳng!” Cô nhỏ giọng nói với anh.

Trần Phong Sinh liếc nhìn cô, lười biếng nói một câu: “Anh có cách để em không căng thẳng nữa”

Nếu như là bình thường còn có thế phát giác được, nhưng lúc này quá căng thẳng nên cô không phát hiện ra vẻ trêu ghẹo lướt qua trong đôi mắt đào hoa kia “Cách gì?” Trương Tiểu Du vội hỏi.

Ngay sau đó, Trần Phong Sinh liền ôm lấy thắt lưng cô hôn xuống.

“Ưm.”

Theo đó, khúc nhạc dạo hành khúc hôn lễ chính thức vang lên, cửa giáo đường được nhân viên công tác từ trong kéo ra. Tất cả khách mời bên trong hội trường đều đứng lên, ánh mắt chúc phúc vọng ra nghênh đón cặp cô dâu chú rể từ ngoài cửa tiến vào.

Thế nhưng, cặp cô dâu chú rể đứng ngoài cửa lại lấy tư thế triền miên nhất ôm hôn nhau.

Nháy mắt, hiện trường đều sôi trào lên.

Mọi người đều vỗ tay hét lên, nơi nơi đều có thể nghe thấy tiếng huýt sáo vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK