Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 784

Lam Ngọc Anh gật đầu coi như trả lời.

Hoàng Kiến Phong cũng nhìn qua sắc mặt đột nhiên tối sầm lại: “Sao con lại dám đưa người phụ nữ này về nhà vậy?”

“Con có chuyện muốn nói với bố. Anh nhẹ nhàng lên tiếng.

“Thôi được rồi ngồi xuống đi!” Hoàng Kiến Phong muốn đè nén lại cảm xúc, dù sao thì Lê Hoài Lâm cũng đang ở đây, rồi chỉ tay về phía hai chiếc ghế gỗ khác: “Vừa vặn chú Lâm của con cũng ở đây, chúng ta đang bàn bạc còn nói về chuyện gì thì chắc con cũng đã đoán được, chính là chuyện hôn nhân của con và con bé Tuyết Trinh, vừa hay con có thể ngồi xuống lắng nghe kỹ càng, đừng có mơ tưởng những điều viển đó vông nữa.

Làm sao Lam ngọc Anh lại không nghe ra câu cuối cùng chính là nói cho mình nghe. Cô cảm thấy bàn tay của mình bị nắm chặt lại, sau đó cũng siết chặt lòng bàn tay anh không để anh lo lắng.

Lam Ngọc Anh cúi người ngồi xuống ghế gỗ, trên khuôn mặt trắng nõn không hề lộ ra vẻ rụt rè, hai đầu gối khép lại với nhau cùng với sống lưng thẳng tắp. Tuy đang ở nhà của họ Hoàng khiến cô không được thoải mái, nhưng bởi vì phần tình cảm không gì lay chuyển được dành cho anh, nên cô không còn sợ hãi khi đối mặt với Hoàng Kiến Phong.

Sau khi hai người họ vào chỗ ngồi, Hoàng Kiến Phong đưa mắt nhìn về phía Lê Hoài Lâm người vừa mới đặt chén trà đã cạn xuống bàn, rồi nở một nụ cười gượng gạo: “Cậu Lâm, cậu vừa mới nói là muốn tìm tôi để trao đổi về chuyện hôn nhân của hai đứa trẻ đúng không?”

“Ừ đúng vậy” Lê Hoài Lâm gật đầu.

Lần này ông ấy chủ động đến đây quả thật là vì chuyện kết hôn của con gái mình và Hoàng Trường Minh. Chỉ là vừa mới bắt đầu ngồi xuống nói chuyện thì người giúp việc nhà họ Hoàng đã gõ cửa dâng trà, sau đó lại báo tin Hoàng Trường Minh trở lại.

Nhìn thái độ vừa rồi của anh đã rất rõ ràng, hoàn toàn không giống với những gì mà trong lòng ông ấy đã nghĩ, sắc mặt của Lê Hoài Lâm trở nên nghiêm nghị đang định mở miệng nói: “Nhưng..

“Cậu cứ yên tâm, tôi sẽ cho nhà họ Lê một lời giải gthích hợp lý” Hoàng Kiến Phong ngắt lời ông ấy: “Cậu và em dâu còn có con bé Tuyết Trinh đừng lo lắng, hai nhà họ Hoàng và họ Lê chúng ta cả đời này đã xác định phải làm thông gia với nhau, cho dù có người cố tình phá hoại thế nào đi chăng nữa cũng không thể thay đổi được chuyện này.

“Nếu như kết hôn thì vợ của con chỉ có Lam Ngọc Anh mà thôi.” Giọng nói trầm ổn của Hoàng Trường Minh vang lên.

“Trường Minh! Con có biết mình đang nói gì không? Chú Lâm của con vẫn còn đang ở đây đó, không cho phép con nói bậy bạ. Sắc mặt của Hoàng Kiến Phong đã khó coi đến cực điểm, còn cố ý liếc nhìn biểu cảm của Lê Hoài Lâm rồi cau mày quở trách.

Sau đó ông ấy tiếp tục nói với giọng điệu hòa hoãn đôi chút: “Có một số chuyện, quả thật bố đã không làm đúng với chức trách của mình, nhưng chuyện hôn nhân giữa con và con bé Tuyết Trinh không thể thay đổi được! Con đơn phương hủy hôn không có tác dụng gì, bố thấy con đã bị làm cho mờ mắt không biết mình có thân phận gì, mà có thể tùy tiện kết hôn với bất cứ người phụ nữ nào.”

“Cô ấy là mẹ của con trai con, cũng là người phụ nữ con muốn chung sống cả đời, con đương nhiên muốn cưới cô ấy!” Hoàng Trường Minh nhíu chặt mày lại, giọng điệu không cho phép người khác phản bác.

“Đồ bất hiếu, có phải con thật sự muốn chọc giận bố đến chết thì con mới cam lòng hay không?” Hoàng Kiến Phong cố gắng kiềm chế sự nóng nảy của mình, các nếp nhăn trên khỏe môi khẽ động: “Bố nói lại một lần cuối cùng, cuộc hôn nhân giữa nhà họ Hoàng và họ Lê không thể hủy bỏ! Con đừng có quên con mang họ Hoàng là con trai của Hoàng Kiến Phong bố, ngoài danh tiếng vốn có của cái họ này ra con còn cần phải gánh vác trách nhiệm trên vai”

Trong lời nói và giọng điệu đều đang cố ý nhắc nhở anh.

Hoàng Trường Minh lại làm như không nghe hiểu, hay nói đúng hơn là không hề dao động, chỉ trầm giọng hỏi: “Bố à, bố không đồng ý đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK