Trò chuyện một lúc, cô khát khô cổ họng, cô lấy từ trong không gian ra một ấm trà nhỏ uống một ngụm nước ấm. Chu Minh Dũ ngạc nhiên hỏi: “Sau đó cậu vẫn không đến ư?” Dù sao trong ký ức của anh cũng không có ông cậu này. Mạc Như: “Không đến, nhưng…” Cô khựng lại giây lát: “Bác đoán, e là… nói không chừng…” Chu Minh Dũ lập tức hiểu rồi, bao nhiêu năm không đến, chắc là người đã hy sinh rồi. Mạc Như nói tiếp: “Sau chiến tranh chống Nhật thắng lợi, nội chiến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.