Cô nói: “Chị đừng nói bậy, Minh Dũ nhà em tốt lắm, rốt cuộc là chuyện gì?” Vương Liên Hoa lau nước mắt, nói: “Một cán bộ công xã đi xe đạp từ đại đội chúng ta đến công xã, nói là thôn chúng ta có người rơi từ trên giàn giáo xuống, một người gãy chân, một người gãy tay, còn có người hình như té chết rồi.” Mạc Như vội chạy về phía đại đội, Vương Liên Hoa đuổi theo cô, an ủi nói: “Sỏa Ni, cô đừng buồn, tôi…” “Chị mau dừng lại đi.” Mạc Như khó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.