Để lửa liu riu, màu của hạt cây hòe cũng lên rồi. Trương Thúy Hoa lại đi tìm một ít phèn chua, không biết vải nhuộm còn sót lại từ tháng năm nào, nó to bằng ngón tay, dù sao cũng không dùng nên bà bỏ vào trong. Mọi người cũng sắp về ăn cơm rồi, bà bảo Mạc Như ngâm vải và áo quần vào trong rồi nhuộm là được, ngâm nguyên ngày là được rồi. “Hạt cây hòe nhuộm màu vàng xanh bao nhiêu năm cũng không phai màu.” Trương Thúy Hoa bưng chậu sành lên giúp Mạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.