Thôi Công Bình có hơi nóng nảy, trừng mắt nhìn Mạc Ưng Tập, hét to: “Im miệng đi.” Lúc này, Mạc Ưng Tập không chửi bâng quơ nữa, nhìn thấy kẻ thù đang nổi điên, cậu bé ngược lại cười hì hì: “Sao thế? Anh tức giận rồi à? Hứ… tức giận đáng mấy xu, anh thực sự nghĩ rằng mình là nhân vật thế nào, ai quan tâm anh đang giận hay đang vui, nói xong chúng tôi sẽ đi khỏi.” Mạc Như cõng con gái định rời đi. Thôi Công Bình vội cản cô lại: “Sỏa Ni, tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.