Bác sĩ Thiền lập tức cười: “Như thế cũng được, cô đi theo tôi.” Mạc Như lại nói: “Bác sĩ Thiền! Tôi để giỏ trứng gà này ở phòng cô trước, rồi rôi xách cải giỏ khác đến.” Bác sĩ Thiền ngẩn người, trêu chọc: “Cô không sợ tôi xách đi rồi cô không tìm ra tôi sao?” Mạc Như trợn tròn mắt với bộ dạng ngây thơ, nở nụ cười hồn nhiên và đáng yêu: “Không thể nào, các bác sĩ đều là thiên sứ áo trắng chăm sóc người bị thương, Norman Bethune đồng chí cũng là người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.