Thấy anh nóng lòng thế này cũng không phải, thế kia cũng không được. Mạc Như cười khì khì, đỡ con gái cao lên cho anh xem. Chu Thất Thất đảo đôi mắt to đen láy rồi chợt ngơ ngác, cô bé ra sức trợn mắt, sau đó cười khanh khách. Chu Minh Dũ cười nói: “Sao con gái chúng ta lại không sợ thế?” Mạc Như cũng cười: “Nó giống anh đó.” Cô vội hỏi thăm khi nhìn thấy Chu Thành Nhân và Chu Thành Nhân: “Bác cả đội trưởng! Bác gái nhờ bọn cháu mang ít đồ ăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.