Chu Diệu Hồng đã rất mãn nguyện rồi, kích động đến mức hận không thể ngay lập tức mặc ra đi một vòng trong thôn. Đây là quần áo đẹp nhất mà cô ta từng thấy, cho dù là quần áo cũ anh trai mang về từ trong thành phố cũng không thể so sánh được. Đặc biệt là cô ta nhìn thấy ánh mắt ngưỡng mộ từ trong mắt của Chu Viên Viên, thì càng mãn nguyện hơn nữa. Mạc Như nói: “Chờ một chút, làm thêm một sợi thắt lưng cho cô.” Vải làm thắt lưng đã sớm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.