Chu Minh Dũ còn lấy một hũ sứ để đựng lấy, “Đừng lãng phí, đều được tạo từ máu của mẹ dó.” Mạc Như bị anh nhìn chằm chằm, cảm thấy cả người nóng ran, sữa càng ra nhanh hơn. Chu Thất Thất bú mãi, bú mãi… Cuối cùng Chu Thất Thất ốm nhom bú thành Chu Thất Thất tròn quay, nằm xả lai hở bụng ra, cứ nằm ợ mãi. Mạc Như sợ nó ọc sữa, kêu Chu Minh Dũ đỡ nó vỗ lưng nhè nhẹ. Ai mà biết hoàn toàn là dư thừa, cho dù đang nằm nó...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.