“Chúng tôi không nhìn thấy gì hết!” Chu Thành Liêm mở to mắt cười. Chu Bồi Cơ làm bộ dạng tôi nhìn quen rồi, không lạ gì nữa. Chu Thất Thất quơ quơ đôi tay nhỏ bé, cười lớn một tiếng, “Hôn hôn, con, hôn hôn!” Chu Minh Dũ vội vàng hôn lên má cô bé, cô bé lại vòng tay qua cổ Mạc Như hôn cô, “Mẹ hôn hôn!” Chu Bồi Cơ và Chu Thành Liếm nhìn thấy nhà họ ba người thường xuyên phát cẩu lương chỉ xoa xoa cánh tay đang nổi da gà. Chu Thành Liêm:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.