Thôi Hồng Hồng chỉ biết nói những lời cay nghiệt, nhìn khuôn mặt của Mạc Ưng Long càng tối sầm, đường gân trên trán phồng lên như thể anh ta sẽ bóp chết mình ngay sau đó, thậm chí cô ta còn mong anh ta đánh cô ta. Nào ngờ Mạc Ưng Long bỏ mặc quay người đi, cũng không quay đầu. “Này anh quay lại đây.” Thôi Hồng Hồng giậm chân: “Mạc Ưng Long! Tên khốn này, đi một bước mà xem, đi rồi thì đừng có về đây nữa.” Nói xong, cô ta phát hiện bóng dáng của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.