Mạc Như cười đáp: “Chị dâu, Chị muốn mượn phiếu vải phải không?” Cô thò tay vào túi lấy ra phiếu mua vải ba thước đưa cho Tú Phương “Em đây còn dư ba thước, chị lấy về mua vải đi.” Trần Tú Phương giật mình: “Sỏa Ni à?” Mạc Như đáp: “Nhiều nữa thì không có, em đã mua vải sắp xếp chỗ dùng hết rồi.” Trần Tú Phương khóe mắt ươn ướt: “Cám ơn em” Mạc Như quay người rời đi. Trên người cô quả thực chỉ còn lại phiếu mua vải ba thước, vốn dĩ cô giữ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.