Không đợi hắn run cầm cập nói xong, một tiếng “ầm” thật lớn, cái bồ cào quất lên vài hắn, Khám Nhật Sơn đau đến nỗi kêu la thảm thiết, hắn ôm đầu co rúm như con tôm xin tha mạng. “Đừng, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa...” Mạc Như la to: “Mọi người đừng đánh giết hắn, nếu đánh giết thì mọi người cũng mang tội giết người, chỉ cần trút giận rồi nhanh chóng đưa đến công xã.” Để tránh người nhà của Khám Nhật Sơn đến. Có Khương Thanh Phân dẫn đầu, có vài phụ nữ vứt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.