Chu Minh Dũ thoạt nhìn thấy thực sự không nhận ra, nhưng khi anh hỏi ai đấy thì đã lập tức nhớ ra, anh vội vàng dùng một câu đùa giỡn để đánh lừa. Chu Thành Liêm thấy anh chính là đang đùa giỡn, tuyệt đối không phải là thực sự không nhận ra. Chu Thành Liêm hừm một tiếng, phất cánh tay anh: “Tôi không có người anh em như anh.” Nói xong, anh ta quay người đi. Chu Minh Dũ vội đuổi theo nắm lấy cánh tay của anh ta: “Có phải chú có hiểu lầm gì không?”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.