Chu Minh Dũ: “Hay là đặt con gái vào không gian, em vào trong đi.” “Lạnh chân.” Chu Minh Dũ: “Có phải là lò sưởi tắt rồi không, anh đi xem thử.” Chân của Mạc Như đưa vào trong chăn của anh ấy, “Trời ơi, chăn của anh ấm quá.” Chu Minh Dũ: “Mau vào đây, anh ủ cho em một chút.” Anh ấy kéo chăn của mình qua đại đắp cho Mạc Như, còn chăn của cô thì dựng lên ở bên hông một chút, để đỡ gió ở trước phảng tránh thổi trúng cô. Nếu như là ngày...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.