Bệnh viện Tề Dân không lớn, toàn là nhà mái bằng, chỉ có một cái sân rộng, trước cổng có một phòng thường trực. Chu Minh Dũ đến phòng thường trực nói một tiếng, anh muốn đánh xe lừa đi vào nhưng lại bị ghét bỏ. “Sao còn cho gia súc vào đây, thối quá đi mất. Tôi nói anh biết, anh không được vào trong.” Người gác cổng là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, vẻ mặt rất ngạo mạn. Chu Minh Dũ nói: “Chúng tôi từ xa đến, cũng không thể không cho vào bệnh viện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.