Chu Minh Dũ nói: “Dưới quê chúng tôi không mua nổi những thứ tốt như thế, anh phải tìm thứ rẻ nhất, tốt nhất là hai hào một cân. Dân quê chúng tôi không có lương, quanh năm suốt tháng sống dựa vào một con heo mấy con gà đẻ trứng, một xu tiền phải tách làm tám cánh hoa.” Việc mua sắm như hôm nay ở trong thôn chưa bao giờ xảy ra. Khâu Lỗi đồng ý: “Yên tâm đi, chắc chắn có.” Anh ta nói địa chỉ nhà cho hai người, trao đổi họ tên, cuối cùng nói:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.