“Hai đứa có thứ gì tốt bán cho đội không? Nếu dùng được thì đội sẽ mua, hiện tại có tiền.” Chu Thành Chí tràn đầy tự tin. Mạc Như cười đưa cái giỏ nhỏ trong tay ra, bên trong đựng hai cây nấm. Hôm đó tính điểm công tác, cô và Chu Minh Dũ bàn bạc muốn lấy ra bán cho đội, nhà cô cũng quang minh chính đại thay đổi bữa ăn, nhưng mọi người đều nhìn chằm chằm đội sản xuất, cô không lấy bên ngoài. Hôm nay nhìn các ông cụ nhàn rỗi ở đây xì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.