Mạc Như: “Anh Út Năm, có phải chú và Chu Bồi Cơ đã biết rồi không?” Chu Minh Dũ: “Chắc chắc là không biết rồi, đoán mò đấy, cũng không đưa ra được bằng chứng.” Mạc Như cười, cô đưa con gái cho Chu Minh Dũ rồi một mình đi xả nước. Chu Thất Thất không chịu, nhất định phải đi theo, bộ dạng khoa tay múa chân vui vẻ khác thường: “Mẹ, mẹ.” Mạc Như: “Gọi mẹ đi.” Chu Thất Thất lập tức cất lên giọng trẻ con mềm mại non nớt, run rẩy khiến người ta tan chảy:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.