Ra tay. Mạc Như ra sức huy động sức mạnh không gian, mở toàn bộ lực lượng, cô có cảm giác cả linh hồn đều mở ra, toàn thân ba trăm sáu mươi ngàn lỗ chân lông đều đau đớn như bị đâm. ... “Mẹ nó.” Mạc Như chửi tục. Chu Minh Dũ: “Sao thế?” “Đầy rồi.” Mạc Như cử động cơ thể: “Anh Út Năm mở miệng hố, anh phải ra ngoài vứt một đợt.” Chu Minh Dũ muốn ở lại bên cô, nhưng sao Mạc Như đồng ý được, cô không muốn anh chịu bất cứ tổn thương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.