Đúng là nồi nào úp vung nấy. Cho dù Trương Căn Phát ra mặt thì chuyện mượn lương thực cũng không thể nào, tìm Chu Minh Quý cũng vô dụng, ông ta sẽ cười he he: “Bí thư! Chỉ cần đội hai mượn, tôi sẽ lập tức cho mượn, nhưng đội hai không mượn thì tại sao chúng tôi phải cho mượn, chúng tôi không cho mượn, còn chưa trả nợ trước kia cho chúng tôi đấy.” Còn tức điên hơn cả Chu Thành Chí. Kết quả là bữa bún hầm xương của đội hai ăn rất thơm. Không dễ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.