Trương Thúy Hoa đỡ anh ta dậy, lúc này khóe mắt đỏ hoe, vỗ Trương Phúc Sinh, sau đó lấy ra một phong bì đỏ ở dưới chiếu giường đất: “Phúc Sinh, cho cháu này.” Trương Phúc Sinh cười nói: “Cô, cháu trai vẫn chưa tặng quà cho cô, sao có thể lấy bao lì xì được, không cần đâu.” Trương Thúy Hoa nói: “Cô là người như thế, cô muốn cho thì có thể nào cũng phải cho, cô đã không muốn thì sẽ không cho, cháu cứ cầm lấy đi, đừng có từ chối nữa.” Trương Phúc Sinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.