Ngày hôm sau!
Vào buổi sáng, Hạng Thành đúng giờ cùng nhóm tuỳ tùng Định Thanh đi đến Nội các.
Trong sảnh hội nghị Nội các.
La Trí Tuyền và các bộ trưởng Nội các khác đều đã có mặt đông đủ, mọi người ngồi với nhau thành từng tốp, nhỏ giọng thảo luận.
Hôm nay, Quốc chủ sẽ dẫn theo người được chọn làm Đại đô đốc đến Nội các gặp bọn họ.
Bây giờ ai nấy cũng đều rất tò mò, người được Quốc chủ chỉ định làm Đại đô đốc, chức quan cao nhát để quản lý quân đội Hoa Hạ trong vài năm nữa rốt cuộc là ai?
La Trí Tuyền và những người khác nhìn thấy Hạng Thành đi vào thì đồng loạt đứng dậy chào.
“Chào thủ phụ đại nhân!”
Hạng Thành khẽ gật đầu đáp lại: “Chào các vị đại nhân.”
Hạng Thành nhìn xung quanh, nhàn nhạt hỏi: “Quốc chủ còn chưa tới sao? Không biết vị Đại đô đốc thần bí kia đã đến hay chưa?”
Trong số các bộ trưởng Nội các, người có quan hệ gần gũi nhất với Hạng Thành, lúc nào cũng làm theo lời của Hạng Thành là Thành Đức lập tức mở miệng nói: “Báo cáo thủ phụ đại nhân, Quốc chủ và người được xem là Đại đô đốc kia vẫn chưa xuất hiện.”
Hạng Thành gật đầu: “Ừm, còn một lúc nữa mới tới giờ họp.
Chắc chúng ta đợi chút nữa thì Quốc chủ và Đại đô đốc sẽ đến thôi.”
Đinh Thanh kéo ghế của thủ phụ ra, Hạng Thành chậm rãi ngồi xuống.
Một nhân viên Nội các khác lập tức tiền lên rót trà.
Hạng Thành nhấc tách trà lên, chậm rãi thưởng thức, không nói thêm gì.
Các đại thần Nội các khác cũng không dám xì xào nữa, mọi người đều yên lặng chờ đợi.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến từng loạt tiếng bước chân đi đều.
Hóa ra là một lượng lớn binh lính được trang bị vũ khí đến, tất cả những người lính này đều là vệ binh thuộc bộ đội phòng vệ Thủ đô.
Nhóm vệ binh lần lượt xếp hàng ngay ngắn bên ngoài phòng họp Nội các!
Sau đó, mọi người nhìn thấy tướng quân Điền Vệ Long, tổng chỉ huy quân phòng vệ Thủ đô xuất hiện ở cửa Nội các và nói lớn: “Báo cáo thủ phụ đại nhân, báo cáo với các vị Các lão, Quốc chủ và Đại đô đốc đến.”
Đôi mắt vốn đang bình tĩnh Hạng Thành chọt lóe lên.
Ông ta đặt chén trà xuống, đứng lên, nói với các vị Các lão khác: “Đi thôi, ra ngoài đón bọn họ.”
Thông thường thì không cần phải làm long trọng như vậy.
Nhưng hôm nay là lần đầu tiên Đại đô đốc xuất hiện, Hạng Thành và những người khác không thể không làm một chút.
Xét cho cùng, Đại đô đốc sẽ là người đứng đầu quân đội, là trưởng quan cao nhát trong nước, địa vị của người đó vượt xa đám Các lão tụi ông.
Quả thật là dưới một người trên vạn người!
Nhóm đại thần Nội các Hạng Thành vừa bước ra khỏi sảnh họp Nội các thì liền nhìn thấy Quốc chủ Hoàng Càn dẫn theo một đám thủ hạ, bên cạnh còn có một bóng dáng rắn rỏi đang đi về phía bên này.
Hoàng Càn mặc bộ áo trung sơn màu đen xám, trang nhã mà uy nghiêm.
Nhưng người đàn ông cao lớn bên cạnh đã thu hút sự chú ý của mọi người tại hiện trường.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn người đàn ông cao lớn này.
Người đàn ông này mặc một chiếc chiến bào màu đen có viền vàng.
Chiếc chiến bào này được thêu bằng chỉ màu vàng và tím, bên trên có thêu hình Chu Tước sống động như thật Chu Tước đang nhe răng múa vuốt, tức giận nuốt chửng mặt trời và mặt trăng.
Chiến bào Chu Tước!
Người đàn ông cao lớn này không chỉ mặc chiến bào Chu Tước mà còn đeo một chiếc mặt nạ Kỳ Lân vàng trên mặt.
Mặc dù không thể nhìn thấy ngũ quan của người đàn ông này, nhưng khí chất toát ra từ cơ thể anh ta lại có khí thế thống trị thiên hạ, làm lu mờ vô số những đại thần ở đó.
Mà người mặc chiến bào Chu Tước và đeo mặt nạ Kỳ Lân này, không ai khác chính là Trần Ninh.
Đám người Hạng Thành nào biết người trước mặt là Trần Ninh, tất cả đều kinh ngạc nghĩ: Vị này, chính là Đại đô đốc do chính Quốc chủ cần thận lựa chọn sao?.
Danh Sách Chương: