Mục lục
Chiến Long Vô Song
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Quan hệ của Trần Ninh với Lý Vãn Tình so với mẹ con còn thân mật hơn, từ nhỏ Trần Ninh đã làm bạn với Lý Vấn Tình mà lớn, thậm chí trước khi Trần Ninh lên sáu, vẫn luôn ngủ chung giường với dì nhỏ.

Anh quyết không để bất cứ kẻ nào có thể bắt nạt dì nhỏ của mình!
Anh lạnh lùng nhìn Cố Kim Sinh, hờ hững nói: “Ông là ai?”
Cố Kim Sinh cùng đám vệ sĩ của ông ta đều kinh ngạc nhìn Trần Ninh.

Có Kim Sinh buồn cười nói: “Tiểu bạch kiểm, mày muốn ra vẻ anh hùng trước mặt Lý Vãn Tình à? Mày ngay cả tao là ai cũng không biết, mày còn có gan làm càn trước mặt tao?”
Lý Vãn Tình cuống quít lôi kéo Trần Ninh, thấp giọng khuyên nhủ: “Tiểu Ninh, ông ta là trùm của giới giải trí, có tiền có thế, không phải kẻ chúng ta có thể đụng vào.

Chúng ta đi thôi, đừng chọc giận ông ta.”
Trần Ninh lạnh lùng nói: “Không được, ông ta vô lễ với di, ông ta phải xin lỗi dì.”

Cố Kim Sinh nghe vậy ha hả cười: “Tiểu bạch kiểm, tao biết mày ở bên Lý Vãn Tình, rất muốn thẻ hiện trước mặt cô ta.

Nhưng tao không thể không nói cho mày biết, mày chọn sai đối tượng rồi.”
“Hơn nữa hiện tại tao cảnh cáo mày, mày lập tức rời khỏi Lý Vãn Tình đi, néu không tao sẽ khiến mày vĩnh viễn biến mắt.”
Sắc mặt Lý Văn Tình đại biến, hoảng sợ ra mắt, cô biết Có Kim Sinh thật sự có loại năng lực này.

Trần Ninh hừ lạnh: “Làm tôi vĩnh viễn biến mát? Ông không xứng đâu!”
“Nếu ông không chịu tự mình xin lỗi, vậy để thủ hạ của tôi giúp ông đi! Điền Chử!”
Điển Chử hiểu ý, nét mặt bình tĩnh đứng trước mặt Cố Kim Sinh.

Lý Vãn Tình sợ hãi: “Tiểu Ninh, hai người đừng kích động.”
Cố Kim Sinh cười lạnh một tiếng, mấy vệ sĩ bên cạnh ông ta liền tiền lên.

“Ngu ngốc, muốn đụng đến ông chủ của tụi tao, mày tìm chết rồi!”
Mấy vệ sĩ nhe răng cười đánh về phía Điển Chử.

Bang bang ầm…
Trong chớp mắt máy tên vệ sĩ đã bị Điển Chử một quyền đánh bay.

Lý Vãn Tình nhìn đến ngây người!
Có Kim Sinh cũng sợ ngây người!

Cái gì?

Mặt Cố Kim Sinh đầy máu tươi, ánh mắt khiếp sợ nhìn Trần Ninh.

Ông ta đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Trần Ninh, mãnh liệt có cảm giác dựng tóc gáy, nếu ông ta không xin lỗi, Trần Ninh thật sự dám giết ông ta.

Lý Văn Tình cũng kích động nhìn Trần Ninh!
Tiểu Ninh không còn là thiếu gia nhà giàu trước kia nữa, hiện tại lại ngày càng mạnh mẽ bá đạo.

Cô nhìn tư thế bảo vệ của Trần Ninh đối với mình, trong lòng không khỏi dâng lên xúc động.

Có Kim Sinh nhìn ánh mắt lạnh như băng của Trần Ninh, ông ta có một loại dự cảm mãnh liệt, ông ta mà không xin lỗi, Trần Ninh sẽ giết ông ta.

Bất đắc dĩ, ông ta chỉ có thể kiên trì run giọng nói: “Tôi xin lBjÃP”
Trần Ninh lạnh lùng nói: “Xin lỗi dì nhỏ của tôi!”
Dì nhỏ?
Có Kim Sinh sửng sót, lúc sau mới hiểu Trần Ninh đang nói đến Lý Vãn Tình.

Ông ta đành phải nói xin lỗi với Lý Văn Tình.

Lý Vấn Tình bị một màn trước mặt dọa sợ ngây người!
Có Kim Sinh cường thế nỗi tiếng khắp làng giải trí, chẳng những bị thủ hạ của Trần Ninh đánh đến mặt đầy máu, thậm chí còn phải quỳ xuống xin lỗi, chuyện này truyền ra ngoài phỏng chừng chẳng ai dám tin.

Trần Ninh thấy Có Kim Sinh đã xin lỗi, lạnh lùng nói: “Hôm nay tâm trạng của tôi tốt, không so đo với ông.”
“Về sau ông đừng xuất hiện trước mặt dì nhỏ của tôi nữa, nếu ông dám tìm để gây phiền phức, tôi sẽ để ông lãnh đủ.”

Nói xong Trần Ninh liền cùng Lý Vãn Tình mang theo Điển Chử rời đi.

Người qua đường chung quanh, không ngừng chỉ trỏ Có Kim Sinh đang quỳ trên mặt đất, đều kinh hô: “Nha, hình như là cha đỡ đầu của giới giải trí Cố Kim Sinh, ông ta bị làm sao vậy?”
Mặt Có Kim Sinh bóc hỏa, phẫn hận đứng dậy.

Mấy vệ sĩ bị thương của ông ta cũng cùng đứng lên.

Sắc mặt Cố Kim Sinh xanh mét, ánh mắt đỏ như máu, nhìn theo hướng Trần Ninh cùng Lý Vãn Tình biến mắt, oán hận nói: “Lý Vãn Tình, con đàn bà thối này dám tìm người đối phó tao, chuyện này tao sẽ không để yên.”
Nói xong, ông ta lấy điện thoại gọi cho đám bạn bè ở Tô Hàng: “Lang Thanh, chiều nay hai giờ tôi mời ngài ăn cơm.

Có việc này muốn nhờ máy người anh em của ngài hỗ trợ.”
Trần Ninh cùng Điển Chử đi vào nhà Lý Vãn Tình, căn phòng 150m vuông, trang trí không tồi.

Trần Ninh mỉm cười: “Cũng không tệ lắm.”
Lý Vãn Tình cười khổ: “Lúc trước mua, nhưng hiện tại công ty của dì gặp khó khăn, đoán chừng căn phòng này cũng phải bán đi!”
Trần Ninh nghe vậy, nhớ đến vừa rồi ở sân bay Cố Kim Sinh nói phong sát công ty của Lý Vãn Tình, khiến công ty Lý Vãn Tình một tháng nay không có việc gì làm.

Trần Ninh nhìn quanh, tò mò hỏi: “Dượng đâu?”.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK