Mục lục
Chiến Long Vô Song
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Trần Ninh không né tránh, chính diện nghênh chiến.

Chỉ thấy thân hình Trần Ninh như quỷ như mị, ra tay như gió như sắm, không ngừng có đối thủ kêu thảm thiết ngã xuống trước mặt anh.

Rầm rằm rằm…
Một lát sau, mấy chục tên côn đồ của Bạo Long đã bị Trần Ninh đánh nằm sắp.


Giáo viên, học sinh và phụ huynh tại hiện trường đều bị thân thủ Trần Ninh làm cho sợ ngây người.

Mọi người đều hưng phấn nói: “Trời ơi, anh ta cũng quá lợi hại đi, một người đánh mấy chục người nằm sắp xuống.”
Ngay cả Hoàng Thiên Thuận và con trai của Hoàng phu nhân Hoàng Minh Hiên, lúc này cũng nhịn không được vẻ mặt hâm mộ nhìn về phía Tống Thanh Thanh, ngày thường tự coi mình rất cao, ở trường thường xuyên cười nhạo Tống Thanh Thanh là tên nghèo, lúc này cũng chân thành nói với Tống Thanh Thanh một câu: “Cha cậu thật tuyệt!”
Khuôn mặt nhỏ bé của Tống Thanh Thanh hưng phấn đến đỏ bừng, ánh mắt tràn ngập kiêu ngạo, bé ngẳng mặt nhỏ, tự hào nói: “Vậy đương nhiên, cha tớ là người giỏi nhất trên đời!”
Tống Sính Đình bên cạnh cùng Đồng Kha nghe vậy nhìn nhau, hai người bọn họ cũng tự hào về Trần Ninh.

Lúc này!
Bạo Long ôm tay phải bị gãy, chật vật từ dưới đất ngọ ngoạy..

Vẻ mặt hắn kinh hãi nhìn Trần Ninh.

Hắn là nhân vật số một trong giới ngoại ô Thủ đô, bên cạnh có trăm thủ hạ, ngày thường chuyên môn làm chút lừa gạt.

.


ngôn tình hài
Hắn đã sử dụng hơn chục xe buýt cũ, đặc biệt là để chạy.

khoảng cách ngắn, kiếm tiền bằng cách chở khách hoặc kéo khách đến các cửa hàng chỉ điểm để kiếm tiền.

Bởi vì thủ đoạn hắn độc ác, bên cạnh có một đám huynh đệ bán mạng.

Cộng với sự lựa chọn của họ để bắt đầu hành động thường là các du khách nơi khác tới, cho nên lần nào cũng đúng.

Nhưng không ngờ hôm nay gặp Trần Ninh, đá phải tắm thép.

Lúc này hắn tức giận nhìn Trần Ninh: “Tiểu tử, mày đủ tàn nhẫn, mày có gan, ngay cả Bạo Long tao cũng dám động.”
“Hôm nay tao ngã tao nhận!”
“Nhưng tụi tao núi xanh còn đó nước biếc chảy dài, thứ hôm này mày cho tụi tao, ngày khác tao nhất định sẽ phụng trả tăng gấp đôi lại cho mày.”
“Thủ đô này tao rất rõ, mày đừng hòng chạy thoát.”

Hắn quăng ra vài câu ngoan độc, sau đó liền muốn chuồn trước.

Thế nhưng, Trần Ninh lạnh lùng mở miệng: “Cái gì núi xanh còn đó nước biếc chảy dài, cái gì ngày khác phụng trả tăng gấp đôi?”
“Tôi hiện tại cho phép anh đi sao?”
“Bây giờ chúng ta đều chưa tính sổ rõ ràng, anh liền muốn ngày khác rồi?”
Bạo Long trợn to hai mắt, vừa kinh vừa sợ nhìn Trần Ninh, hắn không ngờ tới hắn nhận thua, Trần Ninh vậy mà còn không có ý định thả hắn đi!
Trần Ninh lạnh lùng nói: “Anh thích báo thù ngày khác, nhưng tôi cùng muốn cùng anh chơi, tôi thích mạnh mẽ vang dội, thích có thù liền báo trước mặt.”
Bạo Long nghe vậy, sắc mặt vô cùng khó coi.

“Mày muốn như thế nào?”
Trần Ninh lạnh lùng nói: “Đầu tiên, anh phải vì hành vi của anh, xin lỗi chúng tôi.”.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK