“Vâng, Độc Cô tiên sinh!”
Mấy thủ hạ lập tức nâng Diệp Sâm lên khỏi mặt đất.
Nhưng lúc này, lập tức có mấy người đi tới, quát: “Các người là ai, Trần tiên sinh nói, tiểu tử này sỉ nhục ông cụ Tống gia, phải quỳ trước cửa Tống gia ba ngày ba đêm, sám hồi lỗi lầm.”
“Hiện tại anh ta mới quỳ một ngày, ai cho phép các người dẫn anh ta đi?”
Mấy người này, đều là thủ hạ của Đồng Thiên Bảo, người nói chuyện kia là cánh tay đắc lực của Đồng Thiên Bảo, tên là Hà Uy.
Hà Uy mang theo máy anh em, cảnh giác nhìn mấy người Độc Cô Hành, lạnh lùng nói: “Mấy người các người, mau đi, Diệp Sâm nhất định phải quỳ đầy ba ngày ở đây, nếu các người muốn cưỡng ép dẫn anh ta đi, vậy đừng trách chúng tôi không khách khí.”
Không khách khí!
Độc Cô Hành ho khan hai tiếng, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười lạnh như có như không.
Năm đó ai không biết bệnh thư sinh ông ta lợi hại, ai dám đối với ông ta không khách khí, hiện tại tùy tiện nhảy ra mấy con chó con mèo, đều dám không khách khí đối với ông ta.
Ông ta nhìn mấy người Hà Uy, khẽ cười hỏi: “Các người đều là thủ hạ của Trần Ninh?”
Hà Uy lắc đầu: “Không, tất cả chúng tôi đều là thủ hạ của anh Bảo, anh Bảo chúng tôi là người của Trần tiên sinh!”
Độc Cô Hành mỉm cười gật đầu: “Hiểu rồi.”
Độc Cô Hành quay đầu căn dặn máy tùy tùng: “Đưa công tử đến bệnh viện, đánh gãy chân chó của mấy người này.”
Giọng nói một số tùy tùng vang lên: “Vâng!”
Hà Uy nghe vậy giật mình, giận dữ quát: “Các người cả gan động thủ trên đầu thái tuế, các anh em, hạ thủ bọn họ.”
Nói xong!
Hà Uy cùng mấy anh em của hắn, liền muốn động thủ.
Nhưng mà, mấy tùy tùng của Độc Cô Hành, động tác nhanh hơn nhiều, ra tay cũng phải độc ác hơn nhiều.
Rằm rằm!
Trong chốc lát, toàn bộ mấy người Hà Uy bị đánh ngã xuống đất, ngay sau đó, tất cả mọi người đều bị đánh gãy hai chân, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Một tùy tùng lạnh lùng nhìn Hà Uy lăn lộn trên mặt đất, hỏi: “Cô Độc tiên sinh, vì sao chỉ đánh gãy chân bọn họ, tiễn bọn họ về tây thiên không phải là tốt hơn sao?”
Độc Cô Hành cười cười: “Bọn họ đều là tiểu lâu, đem tức giận rắc lên người bọn họ, không có ý nghĩa gì, hơi giáo huấn một chút là được rồi.”
“Người chúng ta muốn chỉnh đón là Trần Ninh!”
“Hơn nữa, máy tiểu lâu la này, để bọn họ sống, cũng đúng lúc để cho bọn họ trở về nói cho Trần Ninh biết, bảo Trần Ninh rửa cổ chờ chết.”
Tùy tùng lạnh lùng nhìn Hà Uy mấy người: “Nghe thấy không, trở về nói với Trần Ninh, mua quan tài tốt chờ chết đi!”
Tiểu khu Giang Tân.
Trong biệt thự.
Trần Ninh và Tống Sính Đình, đang cùng Tống Thanh Tùng, Tống Trọng Hùng, Tống Trọng Bình cùng một nhóm thành viên Tống gia, đang tụ tập ăn cơm.
Hóa ral Hôm qua Trần Ninh giáo huấn Diệp Sâm, cứu vãn mặt mũi Tống gia.
Hôm nay Tống lão gia mang theo nhóm người con trai cả cùng con trai thứ ba, đến nhà Trần Ninh nói cảm ơn.
Đồng thời cũng là vì thăm dò từ miệng Trần Ninh, xem Trần Ninh có khả năng đối phó Tiêu Diêu vương hay không, bởi vì Trần Ninh đem con trai của Tiêu Diêu vương trừng phạt thảm như vậy, Tiêu Diêu vương nhất định sẽ không bỏ qua.
Nhóm người Tống lão gia sợ bị Tiêu Diêu vương trả thù, nghĩ tới hỏi Trần Ninh có cách đối phó gì không.
Lúc này!
Mọi người ăn tối cùng nhau, đang ngồi trong phòng khách nói chuyện..
Danh Sách Chương: