Mục lục
Chiến Long Vô Song
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1166:

 

Điển Chử vội vàng nói: “Thiếu soái, quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ, thân phận của ngài tôn quý, làm sao có thể tự mình mạo hiểm?”

 

Hồ Vệ cũng đã nhao nhao chờ lệnh trong bộ đàm: “Đúng, Thiếu soái, hay để chúng tôi thu hút sự chú ý của kẻ thủ!”

 

Trần Ninh nói: “Tôi là quân nhân không phải quân tử, cũng không cần nói nhảm nữa, chỉ cần làm theo lời tôi nói, chuẩn bị!”

 

Điển Chử và Bát Hổ Vệ không có cách nào khác, chỉ có thể chuẩn bị.

 

Trần Ninh vẫn đếm ba tiếng, lúc anh đếm đến ba, bỗng nhiên mở cửa xe, giống như báo đốm chạy ra ngoài.

 

Sự thực chứng minh, các tay súng bắn tỉa của chiến đội Ma Quỷ không phải ngồi không.

 

Trong nháy mắt Trân Ninh chạy ra, tiêng súng băn tỉa trên sườn núi xa xa vang lên.

 

Àm!

 

Viên đạn gào thét đến, bắn trúng nơi dưới chân Trần Ninh vừa mới giẫm lên, bắn tung tóe bùn.

 

Lão Ưng không ngờ một phát súng này của hắn lại không bắn trúng Trần Ninh, vừa kinh vừa tức giận, hơn nữa còn không phục.

 

Hắn di động nòng súng biên độ nhỏ theo người Trần Ninh, đoàng đoàng đoàng nỗ súng…

 

Lão Ưng một hơi bắn mấy phát, nhưng viên đạn đều bị Trần Ninh như quỷ mị né tránh, viên đạn rơi qua nơi Trần Ninh chạy qua, mặt đất bắn tung tóe thành từng đóa bùn hoa, giống như nơi Trần Ninh chạy qua đều sẽ bung ra, từng bước sinh ra.

 

Lão Ưng giận dữ!

 

Kỹ thuật bắn tỉa của hắn đã sớm xuất thần nhập hóa, thế nào hôm nay ngay cả người sống chạy cũng bắn không trúng, thật sự là kỳ lạt Ngay trong nháy mắt hắn tức giận quá mức.

 

Điển Chử đã xuống xe từ cửa lái phụ, anh nâng súng bắn tỉa, xoay người hướng về phía chín giờ, nhắm vào rồi nỗ súng, động tác hành văn liền mạch lưu loát.

 

Đoàng!

 

Lão Ưng bất ngờ không kịp đề phòng, liền bị Điển Chử một súng bắn vỡ đầu.

 

Người quan sát bên cạnh Lão Ưng, phi tới, muốn bưng súng bắn tỉa của Lão Ưng lên đối đầu với Điển Chử.

 

Điển Chử không chút do dự, lại một phát nữa.

 

Đoàng!

 

Một viên đạn lớn đã phá vỡ không khí.

 

Trong chớp mắt đã đến trước mắt người quan sát.

 

Tay quan sát liền bị viên đạn đánh đến nửa người cũng không còn, chết thảm tại chỗ.

 

Điển Chử trầm giọng nói: “Hai nhóm bắn tỉa của địch nhân, đã toàn bộ bị giết, mọi người chuẩn bị chiến đấu, súng bắn tỉa của tôi sẽ bảo vệ các vị.”

 

“Vâng!”

 

Bát Hỗ Vệ đồng loạt đáp, tâm trạng phẫn nộ của bọn họ đã sớm nhịn không nổi.

 

Lại ở trên đất Thủ đô, có người dám bắn tỉa Thiếu soái, đây thật sự là vô pháp vô thiên, nhất định phải nghiêm khắc đánh.

 

Lúc này, các đội viên của chiến đội Ma Quỷ đã nâng súng bắn tỉa, đi tới khoảng cách bốn năm trăm mét.

 

Điển Chử không chút do dự, mượn chiếc xe cờ đỏ làm nơi trú ân che chở, bưng súng bắn tỉa, nhanh chóng nhắm vào kẻ địch, đoàng một phát, bắn chết một kẻ địch ở phía trước.

 

Thiên Khải đứng ở phía cuối chiến đội Ma Quỷ, sắc mặt hắn tái xanh: “Đối phương không có mấy người, cũng chỉ có một khẩu súng bắn tỉa, đạn có hạn, hắn không giết được mấy người chúng ta, tất cả chiến đội Ma Quỷ toàn bộ cùng lên cho tôi.”

 

“Bắt một đám người Trần Ninh ra khỏi xe, sau đó giết giống như giết chó, giết chết bọn họ.”

 

“Tuân lệnh!”

 

Các đội viên của chiến đội Ma Quỷ đều nâng súng tiểu liên, giống như bầy sói xông về phía trước.

 

Nhưng mà, lúc này, Bát Hỗ Vệ đã bưng súng tiểu liên hiện thân, súng tiểu liên hướng về phía các chiến đội Ma Quỷ chính là một trận bắn phá đột ngột, trong nháy mát bắn cho các đội viên chiến đội Ma Quỷ người ngã ngựa đổ…

 

Chiến đội Ma Quỷ lợt vào trận chiến đón đầu, chẳng những làm càn xung phong, cuống quít tìm kiếm nơi trú ẩn, bắn nhau với đám Bát Hồ Vệ.

 

Tình hình chiến đấu ở hiện trường kịch liệt, hơn nữa hai bên đều giẳng co, trong lúc nhất thời ai cũng không làm gì được ai.

 

Mọi người đều không chú ý đến Trần Ninh!

 

Trần Ninh vừa rồi đã chạy ra ngoài, lúc này giống như quỷ mị, mượn môi trường địa lý hiện trường, mở một vòng tròn vô cùng lớn, lúc này giống như quỷ mị mở đến phía sau chiến đội Ma Quỷ, chuẩn bị tập kích từ phía sau kẻ địch.

 

Thiên Khải vốn tưởng rằng chặn Trần Ninh, cũng đơn giản như lần trước hắn dẫn đội ngăn chặn La Văn Nhạc.


Chương 1167:

 

Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mọi thứ sẽ khó khăn như vậy.

 

Hiện tại tình hình chiến đấu căng thẳng, hắn càng thêm kinh hãi cùng sốt ruột.

 

Hai trăm chiến sĩ của chiến đội Ma Quỷ, tuy rằng dốc hết sức mà ra, nhưng Thủ đô luôn rất nghiêm khắc trong việc quản lý súng ống, cho dù chiến đội Ma Quỷ có Hạng lão ở phía sau mở cửa, nhưng cũng không dám quá lộ liễu.

 

Ngày thường chiến đội Ma Quỷ đều sử dụng chiến đao hoặc dao găm quân dụng làm vũ khí chủ yếu.

 

Lần này được trang bị hai nhóm bắn tỉa, ngoài ra còn có năm mươi chiến sĩ được trang bị súng tiểu liên, còn lại 150 chiến sĩ được trang bị chiến đao.

 

Vốn tưởng rằng trang bị như vậy, có thể nhẹ nhàng thoải mái bắt Trần Ninh.

 

Bây giờ Thiên Khải cảm thấy mình rất bắt cẩn!

 

Hắn thấy tình hình cầm cự, liền trầm giọng thúc giục: “Số lượng địch nhân có hạn, đạn cũng có hạn, mọi người không nên sợ hãi, chuẩn bị công kích mạnh mẽ, tốc chiến tốc thắng.”

 

“Giết một kẻ địch thưởng 2 triệu, giết chết Trần Ninh, thưởng 100 triệu!”

 

*Đây là Hạng lão chính miệng hứa hẹn với tôi, muốn tiền, liền bất chấp chuẩn bị lấy mạng đi!”

 

Giết Trần Ninh và thưởng cho 100 triệu!

 

Giết chết một thủ hạ của Trần Ninh, cũng có thể nhận được 2 triệu tiền thưởng.

 

Các thành viên trong chiến đội Ma Quỷ, mỗi người đều đỏ mắt, giống như được bơm máu gà.

 

Nhất là nhóm chiến sĩ được trang bị súng tiểu liên, bọn họ gào thét bắt đầu xông về phía trước, tiền công.

 

Nhưng tên xung phong ở phía trước, rất nhanh đã bị Điển Chử hoặc Bát Hồ Vệ bắn chết.

 

Các thành viên của chiến đội Ma Quỷ bị tiền bạc hấp dẫn, còn có kích thích đẫm máu, giống như giết phát cáu.

 

Mặc dù đồng đội phía trước bị bắn chết, phía sau vẫn giẫm lên thi thể chiến hữu cùng máu tươi xông về phía trước, huyết tính như ma quỷ cùng dũng mãnh này, làm cho Điển Chử cùng Bát Hỗ Vệ đều cảm thấy áp lực.

 

Lão Bát trong Bát Hổ Vệ nói: “Đội trưởng, không tốt, tôi không có nhiều đạn.”

 

Lão Tam cũng nói: “Đạn của tôi cũng không nhiều!”

 

Lão Tứ n ên đạn của tôi cũng sắp bắn sạch…”

 

Hỗ Vệ còn lại, cũng nhao nhao nói đạn của mình còn lại rất ít.

 

Điển Chử nhìn súng bắn tỉa của anh, còn có năm viên đạn.

 

Anh nhìn xung quanh: “Thiếu soái?”

 

Nhưng không tháy Trần Ninh!

 

Thiếu soái đâu?

 

Nhất thời Điển Chử không tìm thấy Trần Ninh, cũng không biết Trần Ninh đi đâu?

 

Anh cắn răng, dặn dò Bát Hồ Vệ: “Mọi người tiết kiệm đạn một chút, cố gắng trì hoãn thời gian.”

 

“Vâng!”

 

Điển Chử cùng Bát Hỏ Vệ tiết kiệm đạn, thường chờ địch nhân tiến vào phạm vi mấy chục mét, mới đột nhiên hiện thân nổ súng.

 

Thiên Khải thấy súng đạn của nhóm Điển không mãnh liệt bằng lúc trước, trở nên lác đác.

 

Hắn cười dữ tợn: “Mặc dù đã hy sinh rất nhiều anh em, nhưng đạn của kẻ thù đã gần như không còn, cái chết của họ sẽ đến ngay lập tức.”

 

Hắn đang tự hào!

 

Bỗng nhiên, thủ hạ bên cạnh truyền đến tiếng kêu.

 

Hắn như chó hoàng ngửi được hơi thở của mãnh thú, đáy lòng đột nhiên dâng lên một dự cảm không tốt.

 

Hắn quay đầu nhìn về phía kêu lên truyền đến, chỉ thây một bóng người, bắn tới nơi này của hắn.

 

Bóng người như tia chớp này chính là Trần Ninh.

 

Những thủ hạ của Thiên Khải trang bị súng tiểu liên, toàn bộ đều phái tới phía trước tiễn công Điển Chử cùng Bát Hỗ Vệ, thủ hạ bên cạnh hắn, toàn bộ đều được trang bị chiến đao, chỉ có vài người khác bên hông có súng lục.

 

Thiên Khải không đề phòng nhìn thấy Trần Ninh lạnh lùng từ bên cạnh giết tới, hắn đều sợ ngây người.

 

Hai binh sĩ, vội vàng lấy khẩu súng lục ra, liền nổ súng về phía Trần Ninh.

 

Nhưng tốc độ di chuyển của Trần Ninh cực nhanh, hơn nữa lơ lửng không cố định.

 

Viên đạn của cả hai binh sĩ, tắt cả đều bắn hụt.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK